春归昌谷(束发方读书)

 
作者: 唐代   李贺
【春归昌谷】
束发方读书,谋身苦不早。
终军未乘传,颜子鬓先老。
天网信崇大,矫士常慅慅。
逸目骈甘华,羁心如荼蓼。
旱云二三月,岑岫相颠倒。
谁揭赪玉盘,东方发红照。
春热张鹤盖,兔目官槐小。
思焦面如病,尝胆肠似绞。
京国心烂漫,夜梦归家少。
发轫东门外,天地皆浩浩。
青树骊山头,花风满秦道。
宫台光错落,装画偏峰峤。
细绿及团红,当路杂啼笑。
香风下高广,鞍马正华耀。
独乘鸡栖车,自觉少风调。
心曲语形影,只身焉足乐。
岂能脱负担,刻鹄曾无兆。
幽幽太华侧,老柏如建纛。
龙皮相排戛,翠羽更荡掉。
驱趋委憔悴,眺览强笑貌。
花蔓阂行輈,糓烟暝深徼。
少健无所就,入门愧家老。
听讲依大树,观书临曲沼。
知非出柙虎,甘作藏雾豹。
韩鸟处矰缴,湘鲦在笼罩。
狭行无廓落,壮士徒轻躁。

()
(chūn)
(guī)
(chāng)
()
()
(shù)
()
(fāng)
()
(shū)
(móu)
(shēn)
()
()
(zǎo)
(zhōng)
(jun1)
(wèi)
(chéng)
(chuán)
(yán)
()
(bìn)
(xiān)
(lǎo)
(tiān)
(wǎng)
(xìn)
(chóng)
()
(jiǎo)
(shì)
(cháng)
(cǎo)
(cǎo)
()
()
(pián)
(gān)
(huá)
()
(xīn)
()
()
(liǎo)
(hàn)
(yún)
(èr)
(sān)
(yuè)
(cén)
(xiù)
(xiàng)
(diān)
(dǎo)
(shuí)
(jiē)
(chēng)
()
(pán)
(dōng)
(fāng)
()
(hóng)
(zhào)
(chūn)
()
(zhāng)
()
(gài)
()
()
(guān)
(huái)
(xiǎo)
()
(jiāo)
(miàn)
()
(bìng)
(cháng)
(dǎn)
(cháng)
()
(jiǎo)
(jīng)
(guó)
(xīn)
(làn)
(màn)
()
(mèng)
(guī)
(jiā)
(shǎo)
()
(rèn)
(dōng)
(mén)
(wài)
(tiān)
()
(jiē)
(hào)
(hào)
(qīng)
(shù)
()
(shān)
(tóu)
(huā)
(fēng)
(mǎn)
(qín)
(dào)
(gōng)
(tái)
(guāng)
(cuò)
(luò)
(zhuāng)
(huà)
(piān)
(fēng)
(qiáo)
()
绿()
()
(tuán)
(hóng)
(dāng)
()
()
()
(xiào)
(xiāng)
(fēng)
(xià)
(gāo)
广(guǎng)
(ān)
()
(zhèng)
(huá)
耀(yào)
()
(chéng)
()
()
(chē)
()
(jiào)
(shǎo)
(fēng)
(diào)
(xīn)
()
()
(xíng)
(yǐng)
(zhī)
(shēn)
(yān)
()
()
()
(néng)
(tuō)
()
(dān)
()
()
(céng)
()
(zhào)
(yōu)
(yōu)
(tài)
(huá)
()
(lǎo)
(bǎi)
()
(jiàn)
(dào)
(lóng)
()
(xiàng)
(pái)
(jiá)
(cuì)
()
(gèng)
(dàng)
(diào)
()
()
(wěi)
(qiáo)
(cuì)
(tiào)
(lǎn)
(qiáng)
(xiào)
(mào)
(huā)
(màn)
()
(háng)
(zhōu)
()
(yān)
(míng)
(shēn)
(jiǎo)
(shǎo)
(jiàn)
()
(suǒ)
(jiù)
()
(mén)
(kuì)
(jiā)
(lǎo)
(tīng)
(jiǎng)
()
()
(shù)
(guān)
(shū)
(lín)
()
(zhǎo)
(zhī)
(fēi)
(chū)
(xiá)
()
(gān)
(zuò)
(cáng)
()
(bào)
(hán)
(niǎo)
(chù)
(zēng)
(jiǎo)
(xiāng)
(tiáo)
(zài)
(lóng)
(zhào)
(xiá)
(háng)
()
(kuò)
(luò)
(zhuàng)
(shì)
()
(qīng)
(zào)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《春归昌谷(束发方读书)》作者

李贺简介李贺 李贺(790-816),字长吉,河南昌谷(今河南省宜阳县)人。唐皇室远支。因父亲名晋肃,「晋」、「进」同音,不得参加进士科考试,堵塞了仕进之路,仅作过几年奉礼郎(管宗庙祭祀司仪一类事务的从九品小官)。他对这种低微的职务很不满,年少失意,心情抑郁,再加上刻苦作诗,损害了身体,年仅二十七岁就逝世了。李贺早年即工诗,很有才名,受知于韩愈、皇甫湜。他继承了《楚辞》的浪漫主义精神,又从汉魏六朝乐府及萧梁艳体......
© 2017-2024 古诗词赏析吧 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍